人 rén 日 rì 塞 sài 外 wài 马 mǎ 上 shàng 口 kǒu 占 zhàn - - 高 gāo 述 shù 明 míng
马 mǎ 蹄 tí 犹 yóu 得 dé 踏 tà 黄 huáng 尘 chén , , 马 mǎ 上 shàng 犹 yóu 吟 yín 塞 sài 外 wài 春 chūn 。 。
只 zhǐ 谓 wèi 此 cǐ 生 shēng 掌 zhǎng 近 jìn 鬼 guǐ , , 岂 qǐ 知 zhī 今 jīn 日 rì 又 yòu 逢 féng 人 rén 。 。
彩 cǎi 花 huā 剪 jiǎn 细 xì 风 fēng 光 guāng 旧 jiù , , 沙 shā 海 hǎi 云 yún 开 kāi 气 qì 象 xiàng 新 xīn 。 。
便 biàn 拟 nǐ 题 tí 诗 shī 寄 jì 良 liáng 友 yǒu , , 草 cǎo 堂 táng 何 hé 处 chǔ 转 zhuǎn 伤 shāng 神 shén 。 。
人日塞外马上口占。清代。高述明。马蹄犹得踏黄尘,马上犹吟塞外春。 只谓此生掌近鬼,岂知今日又逢人。 彩花剪细风光旧,沙海云开气象新。 便拟题诗寄良友,草堂何处转伤神。