和 hé 乔 qiáo 勤 qín 孝 xiào ( ( 二 èr 首 shǒu ) ) 其 qí 二 èr - - 高 gāo 树 shù
砚 yàn 冻 dòng 蟾 chán 蜍 chú 秃 tū 笔 bǐ 横 héng , , 中 zhōng 宵 xiāo 起 qǐ 听 tīng 曙 shǔ 鸡 jī 鸣 míng 。 。
终 zhōng 南 nán 不 bù 隐 yǐn 嘲 cháo 种 zhǒng 放 fàng , , 塞 sài 北 běi 迟 chí 归 guī 笑 xiào 子 zi 卿 qīng 。 。
款 kuǎn 客 kè 家 jiā 贫 pín 惟 wéi 毳 cuì 饭 fàn , , 和 hè 诗 shī 味 wèi 淡 dàn 似 shì 藜 lí 羹 gēng 。 。
颖 yǐng 滨 bīn 山 shān 谷 gǔ 联 lián 姻 yīn 好 hǎo , , 喜 xǐ 极 jí 东 dōng 坡 pō 爱 ài 后 hòu 生 shēng 。 。
和乔勤孝(二首) 其二。清代。高树。砚冻蟾蜍秃笔横,中宵起听曙鸡鸣。 终南不隐嘲种放,塞北迟归笑子卿。 款客家贫惟毳饭,和诗味淡似藜羹。 颖滨山谷联姻好,喜极东坡爱后生。