秋 qiū 柳 liǔ 用 yòng 渔 yú 洋 yáng 韵 yùn 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 张 zhāng 通 tōng 典 diǎn
枫 fēng 叶 yè 江 jiāng 寒 hán 雁 yàn 叫 jiào 霜 shuāng , , 感 gǎn 时 shí 遗 yí 恨 hèn 满 mǎn 横 héng 塘 táng 。 。
吟 yín 秋 qiū 风 fēng 入 rù 桓 huán 伊 yī 笛 dí , , 咏 yǒng 絮 xù 诗 shī 存 cún 谢 xiè 女 nǚ 箱 xiāng 。 。
但 dàn 见 jiàn 征 zhēng 騑 fēi 催 cuī 汉 hàn 使 shǐ , , 只 zhǐ 今 jīn 瘦 shòu 笛 dí 画 huà 滕 téng 王 wáng 。 。
潇 xiāo 潇 xiāo 暮 mù 雨 yǔ 吴 wú 娘 niáng 老 lǎo , , 把 bǎ 酒 jiǔ 空 kōng 寻 xún 碎 suì 锦 jǐn 坊 fāng 。 。
秋柳用渔洋韵四首 其二。清代。张通典。枫叶江寒雁叫霜,感时遗恨满横塘。 吟秋风入桓伊笛,咏絮诗存谢女箱。 但见征騑催汉使,只今瘦笛画滕王。 潇潇暮雨吴娘老,把酒空寻碎锦坊。