秋 qiū 晚 wǎn 登 dēng 城 chéng - - 许 xǔ 浑 hún
城 chéng 高 gāo 不 bù 可 kě 下 xià , , 永 yǒng 日 rì 一 yī 登 dēng 临 lín 。 。
曲 qū 槛 kǎn 凉 liáng 飙 biāo 急 jí , , 空 kōng 楼 lóu 返 fǎn 照 zhào 深 shēn 。 。
苇 wěi 花 huā 迷 mí 夕 xī 棹 zhào , , 梧 wú 叶 yè 散 sàn 秋 qiū 砧 zhēn 。 。
谩 mán 作 zuò 归 guī 田 tián 赋 fù , , 蹉 cuō 跎 tuó 岁 suì 欲 yù 阴 yīn 。 。
秋晚登城。唐代。许浑。城高不可下,永日一登临。 曲槛凉飙急,空楼返照深。 苇花迷夕棹,梧叶散秋砧。 谩作归田赋,蹉跎岁欲阴。