丁 dīng 香 xiāng 和 hé 韵 yùn - - 邹 zōu 升 shēng 恒 héng
春 chūn 空 kōng 烟 yān 锁 suǒ 缀 zhuì 星 xīng 星 xīng , , 两 liǎng 树 shù 琼 qióng 枝 zhī 占 zhàn 一 yī 庭 tíng 。 。
交 jiāo 网 wǎng 月 yuè 穿 chuān 珠 zhū 络 luò 索 suǒ , , 小 xiǎo 铃 líng 风 fēng 动 dòng 玉 yù 冬 dōng 丁 dīng 。 。
傍 bàng 檐 yán 结 jié 密 mì 人 rén 难 nán 拆 chāi , , 拂 fú 座 zuò 香 xiāng 多 duō 酒 jiǔ 易 yì 醒 xǐng 。 。
只 zhǐ 恐 kǒng 天 tiān 花 huā 散 sàn 无 wú 迹 jī , , 拟 nǐ 将 jiāng 湘 xiāng 管 guǎn 写 xiě 娉 pīng 婷 tíng 。 。
丁香和韵。清代。邹升恒。春空烟锁缀星星,两树琼枝占一庭。 交网月穿珠络索,小铃风动玉冬丁。 傍檐结密人难拆,拂座香多酒易醒。 只恐天花散无迹,拟将湘管写娉婷。