落 luò 花 huā 诗 shī 四 sì 首 shǒu 次 cì 沧 cāng 趣 qù 楼 lóu 均 jūn 其 qí 一 yī - - 黄 huáng 浚 jùn
青 qīng 骨 gǔ 为 wèi 神 shén 正 zhèng 此 cǐ 时 shí , , 红 hóng 情 qíng 绿 lǜ 意 yì 总 zǒng 堪 kān 悲 bēi 。 。
定 dìng 缘 yuán 子 zi 小 xiǎo 成 chéng 阴 yīn 易 yì , , 却 què 倚 yǐ 身 shēn 轻 qīng 坠 zhuì 地 dì 迟 chí 。 。
孙 sūn 竹 zhú 吹 chuī 残 cán 翻 fān 旧 jiù 管 guǎn , , 女 nǚ 萝 luó 飘 piāo 罥 juàn 结 jié 新 xīn 知 zhī 。 。
寻 xún 常 cháng 折 zhé 屐 jī 从 cóng 生 shēng 喜 xǐ , , 风 fēng 急 jí 旋 xuán 销 xiāo 一 yī 角 jiǎo 棋 qí 。 。
落花诗四首次沧趣楼均 其一。清代。黄浚。青骨为神正此时,红情绿意总堪悲。 定缘子小成阴易,却倚身轻坠地迟。 孙竹吹残翻旧管,女萝飘罥结新知。 寻常折屐从生喜,风急旋销一角棋。