寒 hán 雨 yǔ 一 yī 首 shǒu - - 黄 huáng 浚 jùn
辞 cí 秋 qiū 寒 hán 雨 yǔ 易 yì 萧 xiāo 憀 liáo , , 迸 bèng 入 rù 空 kōng 阶 jiē 彻 chè 此 cǐ 宵 xiāo 。 。
盆 pén 菊 jú 亸 duǒ 枝 zhī 浑 hún 欲 yù 泫 xuàn , , 庭 tíng 梧 wú 回 huí 响 xiǎng 尚 shàng 能 néng 骄 jiāo 。 。
终 zhōng 晨 chén 橐 tuó 笔 bǐ 疲 pí 高 gāo 论 lùn , , 曲 qū 巷 xiàng 笼 lóng 灯 dēng 有 yǒu 彊 jiàng 要 yào 。 。
安 ān 得 dé 松 sōng 陵 líng 谐 xié 远 yuǎn 引 yǐn , , 吴 wú 篷 péng 低 dī 唱 chàng 听 tīng 潇 xiāo 潇 xiāo 。 。
寒雨一首。清代。黄浚。辞秋寒雨易萧憀,迸入空阶彻此宵。 盆菊亸枝浑欲泫,庭梧回响尚能骄。 终晨橐笔疲高论,曲巷笼灯有彊要。 安得松陵谐远引,吴篷低唱听潇潇。