题 tí 故 gù 李 lǐ 秀 xiù 才 cái 居 jū - - 许 xǔ 浑 hún
曾 céng 醉 zuì 笙 shēng 歌 gē 日 rì 正 zhèng 迟 chí , , 醉 zuì 中 zhōng 相 xiāng 送 sòng 易 yì 前 qián 期 qī 。 。
橘 jú 花 huā 满 mǎn 地 dì 人 rén 亡 wáng 后 hòu , , 菰 gū 叶 yè 连 lián 天 tiān 雁 yàn 过 guò 时 shí 。 。
琴 qín 倚 yǐ 旧 jiù 窗 chuāng 尘 chén 漠 mò 漠 mò , , 剑 jiàn 埋 mái 新 xīn 冢 zhǒng 草 cǎo 离 lí 离 lí 。 。
河 hé 桥 qiáo 酒 jiǔ 熟 shú 平 píng 生 shēng 事 shì , , 更 gèng 向 xiàng 东 dōng 流 liú 奠 diàn 一 yī 卮 zhī 。 。
题故李秀才居。唐代。许浑。曾醉笙歌日正迟,醉中相送易前期。 橘花满地人亡后,菰叶连天雁过时。 琴倚旧窗尘漠漠,剑埋新冢草离离。 河桥酒熟平生事,更向东流奠一卮。