楚 chǔ 游 yóu 揖 yī 别 bié 其 qí 一 yī - - 邓 dèng 濂 lián
茫 máng 茫 máng 关 guān 山 shān 挟 xié 策 cè 行 xíng , , 风 fēng 尘 chén 牢 láo 落 luò 此 cǐ 余 yú 生 shēng 。 。
只 zhǐ 知 zhī 白 bái 社 shè 堪 kān 终 zhōng 隐 yǐn , , 谁 shuí 遣 qiǎn 青 qīng 骊 lí 更 gèng 远 yuǎn 征 zhēng 。 。
药 yào 饵 ěr 扶 fú 持 chí 新 xīn 病 bìng 骨 gǔ , , 蕙 huì 纕 rǎng 郑 zhèng 重 zhòng 故 gù 人 rén 情 qíng 。 。
江 jiāng 南 nán 五 wǔ 月 yuè 梅 méi 花 huā 落 luò , , 肠 cháng 断 duàn 离 lí 亭 tíng 玉 yù 笛 dí 声 shēng 。 。
楚游揖别 其一。清代。邓濂。茫茫关山挟策行,风尘牢落此余生。 只知白社堪终隐,谁遣青骊更远征。 药饵扶持新病骨,蕙纕郑重故人情。 江南五月梅花落,肠断离亭玉笛声。