及 jí 第 dì 后 hòu 春 chūn 情 qíng - - 许 xǔ 浑 hún
世 shì 间 jiān 得 dé 意 yì 是 shì 春 chūn 风 fēng , , 散 sǎn 诞 dàn 经 jīng 过 guò 触 chù 处 chù 通 tōng 。 。
细 xì 摇 yáo 柳 liǔ 脸 liǎn 牵 qiān 长 zhǎng 带 dài , , 慢 màn 撼 hàn 桃 táo 株 zhū 舞 wǔ 碎 suì 红 hóng 。 。
也 yě 从 cóng 吹 chuī 幌 huǎng 惊 jīng 残 cán 梦 mèng , , 何 hé 处 chǔ 飘 piāo 香 xiāng 别 bié 故 gù 丛 cóng ? ?
犹 yóu 以 yǐ 西 xī 都 dōu 名 míng 下 xià 客 kè , , 今 jīn 年 nián 一 yī 月 yuè 始 shǐ 相 xiāng 逢 féng 。 。
及第后春情。唐代。许浑。世间得意是春风,散诞经过触处通。 细摇柳脸牵长带,慢撼桃株舞碎红。 也从吹幌惊残梦,何处飘香别故丛? 犹以西都名下客,今年一月始相逢。