七 qī 律 lǜ 回 huí 文 wén 诗 shī - - 潘 pān 用 yòng 光 guāng
芳 fāng 春 chūn 现 xiàn 瑞 ruì 兆 zhào 年 nián 丰 fēng , , 景 jǐng 物 wù 推 tuī 详 xiáng 识 shí 小 xiǎo 童 tóng 。 。
长 cháng 路 lù 一 yī 人 rén 行 xíng 陌 mò 北 běi , , 远 yuǎn 山 shān 千 qiān 籁 lài 和 hé 林 lín 中 zhōng 。 。
苍 cāng 苍 cāng 点 diǎn 絮 xù 柳 liǔ 烟 yān 素 sù , , 片 piàn 片 piàn 飞 fēi 花 huā 杏 xìng 雨 yǔ 红 hóng 。 。
桑 sāng 采 cǎi 正 zhèng 南 nán 村 cūn 女 nǚ 秀 xiù , , 香 xiāng 裙 qún 淡 dàn 色 sè 碧 bì 飘 piāo 风 fēng 。 。
七律回文诗。清代。潘用光。芳春现瑞兆年丰,景物推详识小童。 长路一人行陌北,远山千籁和林中。 苍苍点絮柳烟素,片片飞花杏雨红。 桑采正南村女秀,香裙淡色碧飘风。