岁 suì 暮 mù 归 guī 舟 zhōu - - 鲁 lǔ 笔 bǐ
雪 xuě 霁 jì 澄 chéng 江 jiāng 放 fàng 晚 wǎn 霞 xiá , , 轻 qīng 帆 fān 一 yí 路 lù 系 xì 梅 méi 花 huā 。 。
情 qíng 堪 kān 适 shì 处 chù 忘 wàng 为 wèi 客 kè , , 意 yì 不 bù 如 rú 时 shí 悔 huǐ 别 bié 家 jiā 。 。
夜 yè 冷 lěng 羡 xiàn 人 rén 煨 wēi 榾 gǔ 柮 duò , , 月 yuè 明 míng 何 hé 处 chǔ 听 tīng 琵 pí 琶 pá 。 。
也 yě 知 zhī 此 cǐ 后 hòu 春 chūn 风 fēng 近 jìn , , 其 qí 奈 nài 愁 chóu 多 duō 鬓 bìn 已 yǐ 华 huá 。 。
岁暮归舟。清代。鲁笔。雪霁澄江放晚霞,轻帆一路系梅花。 情堪适处忘为客,意不如时悔别家。 夜冷羡人煨榾柮,月明何处听琵琶。 也知此后春风近,其奈愁多鬓已华。