和 hé 佛 fú 桑 sāng 韵 yùn - - 钱 qián 柏 bǎi 龄 líng
玛 mǎ 瑙 nǎo 殷 yān 红 hóng 浅 qiǎn 赭 zhě 黄 huáng , , 朝 zhāo 晖 huī 映 yìng 处 chù 见 jiàn 扶 fú 桑 sāng 。 。
当 dāng 筵 yán 自 zì 共 gòng 霞 xiá 争 zhēng 丽 lì , , 辟 pì 恶 è 宁 níng 须 xū 麝 shè 比 bǐ 香 xiāng 。 。
戴 dài 胜 shèng 降 jiàng 应 yīng 惊 jīng 别 bié 艳 yàn , , 罗 luó 敷 fū 攀 pān 合 hé 妒 dù 新 xīn 妆 zhuāng 。 。
木 mù 棉 mián 岭 lǐng 上 shàng 开 kāi 无 wú 数 shù , , 难 nán 向 xiàng 重 chóng 楼 lóu 拟 nǐ 乐 lè 昌 chāng 。 。
和佛桑韵。清代。钱柏龄。玛瑙殷红浅赭黄,朝晖映处见扶桑。 当筵自共霞争丽,辟恶宁须麝比香。 戴胜降应惊别艳,罗敷攀合妒新妆。 木棉岭上开无数,难向重楼拟乐昌。