春 chūn 日 rì 登 dēng 峭 qiào 帆 fān 亭 tíng - - 钱 qián 梓 zǐ 林 lín
都 dōu 亭 tíng 矗 chù 立 lì 画 huà 桥 qiáo 东 dōng , , 夹 jiā 岸 àn 桃 táo 花 huā 曲 qū 径 jìng 通 tōng 。 。
古 gǔ 木 mù 稳 wěn 栖 qī 千 qiān 岁 suì 鹤 hè , , 轻 qīng 舟 zhōu 斜 xié 趁 chèn 一 yī 帆 fān 风 fēng 。 。
峰 fēng 峦 luán 隐 yǐn 现 xiàn 寒 hán 烟 yān 外 wài , , 楼 lóu 阁 gé 参 cēn 差 cī 落 luò 照 zhào 中 zhōng 。 。
欸 ǎi 乃 nǎi 歌 gē 声 shēng 乡 xiāng 国 guó 似 shì , , 山 shān 光 guāng 水 shuǐ 影 yǐng 拾 shí 诗 shī 筒 tǒng 。 。
春日登峭帆亭。清代。钱梓林。都亭矗立画桥东,夹岸桃花曲径通。 古木稳栖千岁鹤,轻舟斜趁一帆风。 峰峦隐现寒烟外,楼阁参差落照中。 欸乃歌声乡国似,山光水影拾诗筒。