哭 kū 僧 sēng - - 清 qīng 尚 shàng
道 dào 力 lì 自 zì 超 chāo 然 rán , , 身 shēn 亡 wáng 同 tóng 坐 zuò 禅 chán 。 。
水 shuǐ 流 liú 元 yuán 在 zài 海 hǎi , , 月 yuè 落 luò 不 bù 离 lí 天 tiān 。 。
溪 xī 白 bái 葬 zàng 时 shí 雪 xuě , , 风 fēng 香 xiāng 焚 fén 处 chù 烟 yān 。 。
世 shì 人 rén 频 pín 下 xià 泪 lèi , , 不 bú 见 jiàn 我 wǒ 师 shī 玄 xuán 。 。
哭僧。唐代。清尚。道力自超然,身亡同坐禅。 水流元在海,月落不离天。 溪白葬时雪,风香焚处烟。 世人频下泪,不见我师玄。