旅 lǚ 次 cì 岳 yuè 阳 yáng 寄 jì 京 jīng 中 zhōng 亲 qīn 故 gù - - 曹 cáo 邺 yè
君 jūn 山 shān 南 nán 面 miàn 浪 làng 连 lián 天 tiān , , 一 yī 客 kè 愁 chóu 心 xīn 两 liǎng 处 chù 悬 xuán 。 。
身 shēn 逐 zhú 片 piàn 帆 fān 归 guī 楚 chǔ 泽 zé , , 魂 hún 随 suí 流 liú 水 shuǐ 向 xiàng 秦 qín 川 chuān 。 。
月 yuè 回 huí 浦 pǔ 北 běi 千 qiān 寻 xún 雪 xuě , , 树 shù 出 chū 湖 hú 东 dōng 几 jǐ 点 diǎn 烟 yān 。 。
更 gèng 欲 yù 登 dēng 楼 lóu 向 xiàng 西 xī 望 wàng , , 北 běi 风 fēng 催 cuī 上 shàng 洞 dòng 庭 tíng 船 chuán 。 。
旅次岳阳寄京中亲故。唐代。曹邺。君山南面浪连天,一客愁心两处悬。 身逐片帆归楚泽,魂随流水向秦川。 月回浦北千寻雪,树出湖东几点烟。 更欲登楼向西望,北风催上洞庭船。