楚 chǔ 游 yóu 再 zài 上 shàng 晴 qíng 川 chuān 阁 gé - - 顾 gù 峵 hóng
为 wèi 爱 ài 晴 qíng 川 chuān 问 wèn 昔 xī 游 yóu , , 凌 líng 虚 xū 缥 piāo 缈 miǎo 倚 yǐ 长 cháng 流 liú 。 。
重 zhòng 过 guò 芳 fāng 草 cǎo 汉 hàn 阳 yáng 渡 dù , , 还 hái 望 wàng 仙 xiān 人 rén 黄 huáng 鹤 hè 楼 lóu 。 。
百 bǎi 尺 chǐ 帆 fān 樯 qiáng 依 yī 古 gǔ 岸 àn , , 万 wàn 家 jiā 烟 yān 火 huǒ 带 dài 沙 shā 洲 zhōu 。 。
几 jǐ 回 huí 惆 chóu 怅 chàng 江 jiāng 天 tiān 远 yuǎn , , 何 hé 处 chǔ 乡 xiāng 关 guān 起 qǐ 暮 mù 愁 chóu 。 。
楚游再上晴川阁。清代。顾峵。为爱晴川问昔游,凌虚缥缈倚长流。 重过芳草汉阳渡,还望仙人黄鹤楼。 百尺帆樯依古岸,万家烟火带沙洲。 几回惆怅江天远,何处乡关起暮愁。