霍 huò 山 shān - - 曹 cáo 松 sōng
七 qī 千 qiān 七 qī 百 bǎi 七 qī 十 shí 丈 zhàng , , 丈 zhàng 丈 zhàng 藤 téng 萝 luó 势 shì 入 rù 天 tiān 。 。
未 wèi 必 bì 展 zhǎn 来 lái 空 kōng 似 shì 翅 chì , , 不 bù 妨 fáng 开 kāi 去 qù 也 yě 成 chéng 莲 lián 。 。
月 yuè 将 jiāng 河 hé 汉 hàn 分 fēn 岩 yán 转 zhuǎn , , 僧 sēng 与 yǔ 龙 lóng 蛇 shé 共 gòng 窟 kū 眠 mián 。 。
直 zhí 是 shì 画 huà 工 gōng 须 xū 阁 gé 笔 bǐ , , 况 kuàng 无 wú 名 míng 画 huà 可 kě 流 liú 传 chuán 。 。
霍山。唐代。曹松。七千七百七十丈,丈丈藤萝势入天。 未必展来空似翅,不妨开去也成莲。 月将河汉分岩转,僧与龙蛇共窟眠。 直是画工须阁笔,况无名画可流传。