萧 xiāo 史 shǐ 携 xié 弄 nòng 玉 yù 上 shàng 升 shēng - - 曹 cáo 唐 táng
岂 qǐ 是 shì 丹 dān 台 tái 归 guī 路 lù 遥 yáo , , 紫 zǐ 鸾 luán 烟 yān 驾 jià 不 bù 同 tóng 飘 piāo 。 。
一 yī 声 shēng 洛 luò 水 shuǐ 传 chuán 幽 yōu 咽 yè , , 万 wàn 片 piàn 宫 gōng 花 huā 共 gòng 寂 jì 寥 liáo 。 。
红 hóng 粉 fěn 美 měi 人 rén 愁 chóu 未 wèi 散 sàn , , 清 qīng 华 huá 公 gōng 子 zǐ 笑 xiào 相 xiāng 邀 yāo 。 。
缑 gōu 山 shān 碧 bì 树 shù 青 qīng 楼 lóu 月 yuè , , 肠 cháng 断 duàn 春 chūn 风 fēng 为 wèi 玉 yù 箫 xiāo 。 。
萧史携弄玉上升。唐代。曹唐。岂是丹台归路遥,紫鸾烟驾不同飘。 一声洛水传幽咽,万片宫花共寂寥。 红粉美人愁未散,清华公子笑相邀。 缑山碧树青楼月,肠断春风为玉箫。