和 hé 落 luò 花 huā 韵 yùn 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 王 wáng 彧 yù
可 kě 人 rén 未 wèi 厌 yàn 出 chū 邻 lín 墙 qiáng , , 回 huí 首 shǒu 空 kōng 残 cán 翠 cuì 幕 mù 凉 liáng 。 。
好 hǎo 事 shì 只 zhǐ 传 chuán 怀 huái 梦 mèng 草 cǎo , , 殊 shū 乡 xiāng 谁 shuí 致 zhì 返 fǎn 魂 hún 香 xiāng 。 。
尘 chén 凝 níng 燕 yàn 子 zi 慵 yōng 开 kāi 眼 yǎn , , 烟 yān 暗 àn 马 mǎ 嵬 wéi 空 kōng 断 duàn 肠 cháng 。 。
秾 nóng 李 lǐ 绛 jiàng 桃 táo 俱 jù 异 yì 物 wù , , 为 wèi 歌 gē 薤 xiè 露 lù 写 xiě 馀 yú 伤 shāng 。 。
和落花韵四首 其二。金朝。王彧。可人未厌出邻墙,回首空残翠幕凉。 好事只传怀梦草,殊乡谁致返魂香。 尘凝燕子慵开眼,烟暗马嵬空断肠。 秾李绛桃俱异物,为歌薤露写馀伤。