浣 huàn 溪 xī 沙 shā · · 别 bié 成 chéng 上 shàng 人 rén , , 并 bìng 送 sòng 性 xìng 禅 chán 师 shī - - 辛 xīn 弃 qì 疾 jí
梅 méi 子 zǐ 生 shēng 时 shí 到 dào 几 jǐ 回 huí , , 桃 táo 花 huā 开 kāi 后 hòu 不 bù 须 xū 猜 cāi 。 。 重 chóng 来 lái 松 sōng 竹 zhú 意 yì 徘 pái 徊 huái 。 。
惯 guàn 听 tīng 禽 qín 声 shēng 应 yīng 可 kě 谱 pǔ , , 饱 bǎo 观 guān 鱼 yú 阵 zhèn 已 yǐ 能 néng 排 pái 。 。 晚 wǎn 云 yún 挟 xié 雨 yǔ 唤 huàn 归 guī 来 lái 。 。
浣溪沙 · 别成上人,并送性禅师。宋代。辛弃疾。梅子生时到几回,桃花开后不须猜。重来松竹意徘徊。 惯听禽声应可谱,饱观鱼阵已能排。晚云挟雨唤归来。