鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān 芙 fú 蓉 róng - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
抹 mǒ 玉 yù 凝 níng 脂 zhī 洗 xǐ 翠 cuì 翘 qiào 。 。
幽 yōu 芳 fāng 偏 piān 向 xiàng 曲 qǔ 池 chí 坳 ào 。 。
锦 jǐn 城 chéng 月 yuè 落 luò 春 chūn 常 cháng 在 zài , , 仙 xiān 掌 zhǎng 风 fēng 微 wēi 露 lù 未 wèi 消 xiāo 。 。
扬 yáng 桂 guì 楫 jí , , 倚 yǐ 兰 lán 桡 ráo 。 。
涉 shè 江 jiāng 无 wú 那 nà 美 měi 人 rén 遥 yáo 。 。
自 zì 家 jiā 闲 xián 淡 dàn 甘 gān 迟 chí 暮 mù , , 不 bù 逐 zhú 东 dōng 风 fēng 一 yí 样 yàng 飘 piāo 。 。
鹧鸪天 芙蓉。明代。文徵明。抹玉凝脂洗翠翘。 幽芳偏向曲池坳。 锦城月落春常在,仙掌风微露未消。 扬桂楫,倚兰桡。 涉江无那美人遥。 自家闲淡甘迟暮,不逐东风一样飘。