秋 qiū 蕊 ruǐ 香 xiāng · · 其 qí 一 yī · · 和 hé 吴 wú 见 jiàn 山 shān 落 luò 桂 guì - - 吴 wú 文 wén 英 yīng
宝 bǎo 月 yuè 惊 jīng 尘 chén 堕 duò 晓 xiǎo 。 。 愁 chóu 锁 suǒ 空 kōng 枝 zhī 斜 xié 照 zhào 。 。 古 gǔ 苔 tái 几 jǐ 点 diǎn 露 lù 萤 yíng 小 xiǎo 。 。 销 xiāo 减 jiǎn 秋 qiū 光 guāng 旋 xuán 少 shǎo 。 。
佩 pèi 丸 wán 尚 shàng 忆 yì 春 chūn 酥 sū 袅 niǎo 。 。 故 gù 人 rén 老 lǎo 。 。 断 duàn 香 xiāng 忍 rěn 和 hé 泪 lèi 痕 hén 扫 sǎo 。 。 魂 hún 返 fǎn 东 dōng 篱 lí 梦 mèng 窅 yǎo 。 。
秋蕊香 · 其一 · 和吴见山落桂。宋代。吴文英。宝月惊尘堕晓。愁锁空枝斜照。古苔几点露萤小。销减秋光旋少。 佩丸尚忆春酥袅。故人老。断香忍和泪痕扫。魂返东篱梦窅。