杏 xìng 花 huā 天 tiān · · 重 chóng 午 wǔ - - 吴 wú 文 wén 英 yīng
幽 yōu 欢 huān 一 yī 梦 mèng 成 chéng 炊 chuī 黍 shǔ 。 。 知 zhī 绿 lǜ 暗 àn 、 tīng 汀 gū 菰 jǐ 几 dù 度 zhú 。 。 竹 xī 西 gē 歌 duàn 断 fāng 芳 chén 尘 qù 去 kuān 。 。 宽 jǐn 尽 jīng 经 nián 年 bì 臂 lǚ 缕 。 。
梅 méi 黄 huáng 后 hòu 、 lín 林 shāo 梢 gèng 更 yǔ 雨 xiǎo 。 。 小 chí 池 miàn 面 tí 、 hóng 啼 yuàn 红 mù 怨 dāng 暮 shí 。 。 当 míng 时 yuè 明 zhòng 月 shēng 重 chù 生 lóu 处 shàng 。 。 楼 gōng 上 méi 宫 zài 眉 fǒu 在 否 。 。
杏花天 · 重午。宋代。吴文英。幽欢一梦成炊黍。知绿暗、汀菰几度。竹西歌断芳尘去。宽尽经年臂缕。 梅黄后、林梢更雨。小池面、啼红怨暮。当时明月重生处。楼上宫眉在否。