杏 xìng 花 huā 天 tiān · · 咏 yǒng 汤 tāng - - 吴 wú 文 wén 英 yīng
蛮 mán 姜 jiāng 豆 dòu 蔻 kòu 相 xiāng 思 sī 味 wèi 。 。 算 suàn 却 què 在 zài 、 chūn 春 fēng 风 shé 舌 dǐ 底 jiāng 。 。 江 qīng 清 ài 爱 yǔ 与 xiāo 消 cán 残 zuì 醉 cuì 。 。 悴 qiáo 憔 wén 文 yuán 园 bìng 病 qǐ 起 。 。
停 tíng 嘶 sī 骑 qí 、 gē 歌 méi 眉 sòng 送 yì 意 jì 。 。 记 xiǎo 晓 sè 色 dōng 、 chéng 东 mèng 城 lǐ 梦 zǐ 里 tán 。 。 紫 yūn 檀 qiǎn 晕 xiāng 浅 bō 香 xì 波 cháng 细 duàn 。 。 肠 chuí 断 yáng 垂 xiǎo 杨 shì 小 市 。 。
杏花天 · 咏汤。宋代。吴文英。蛮姜豆蔻相思味。算却在、春风舌底。江清爱与消残醉。悴憔文园病起。 停嘶骑、歌眉送意。记晓色、东城梦里。紫檀晕浅香波细。肠断垂杨小市。