木 mù 兰 lán 花 huā · · 海 hǎi 棠 táng - - 柳 liǔ 永 yǒng
东 dōng 风 fēng 催 cuī 露 lù 千 qiān 娇 jiāo 面 miàn , , 欲 yù 绽 zhàn 红 hóng 深 shēn 开 kāi 处 chù 浅 qiǎn 。 。 日 rì 高 gāo 梳 shū 洗 xǐ 甚 shén 时 shí 忺 xiān , , 点 diǎn 滴 dī 燕 yàn 脂 zhī 匀 yún 未 wèi 遍 biàn 。 。
霏 fēi 微 wēi 雨 yǔ 罢 bà 残 cán 阳 yáng 院 yuàn , , 洗 xǐ 出 chū 都 dū 城 chéng 新 xīn 锦 jǐn 段 duàn 。 。 美 měi 人 rén 纤 qiàn 手 shǒu 摘 zhāi 芳 fāng 枝 zhī , , 插 chā 在 zài 钗 chāi 头 tóu 和 hé 凤 fèng 颤 chàn 。 。
木兰花 · 海棠。宋代。柳永。东风催露千娇面,欲绽红深开处浅。日高梳洗甚时忺,点滴燕脂匀未遍。 霏微雨罢残阳院,洗出都城新锦段。美人纤手摘芳枝,插在钗头和凤颤。