菩 pú 萨 sà 蛮 mán · · 次 cì 湘 xiāng 佩 pèi 鹊 què - - 顾 gù 太 tài 清 qīng
春 chūn 阴 yīn 乍 zhà 合 hé 云 yún 偏 piān 散 sàn 。 。 幽 yōu 窗 chuāng 更 gèng 觉 jué 愁 chóu 人 rén 倦 juàn 。 。 辜 gū 负 fù 看 kàn 花 huā 天 tiān 。 。 黄 huáng 尘 chén 杂 zá 柳 liǔ 烟 yān 。 。
三 sān 分 fēn 春 chūn 正 zhèng 好 hǎo 。 。 弱 ruò 絮 xù 黏 nián 芳 fāng 草 cǎo 。 。 难 nán 熨 yùn 小 xiǎo 眉 méi 痕 hén 。 。 相 xiāng 怜 lián 镜 jìng 里 lǐ 人 rén 。 。
菩萨蛮 · 次湘佩鹊。清代。顾太清。春阴乍合云偏散。幽窗更觉愁人倦。辜负看花天。黄尘杂柳烟。 三分春正好。弱絮黏芳草。难熨小眉痕。相怜镜里人。