江 jiāng 月 yuè 晃 huǎng 重 chóng 山 shān · · 壬 rén 寅 yín 立 lì 春 chūn 四 sì 阕 què - - 杨 yáng 慎 shèn
腊 là 尾 wěi 金 jīn 杯 bēi 滟 yàn 滟 yàn , , 春 chūn 头 tóu 彩 cǎi 胜 shèng 翩 piān 翩 piān 。 。 裁 cái 红 hóng 晕 yùn 碧 bì 动 dòng 嫣 yān 然 rán 。 。 风 fēng 日 rì 好 hǎo , , 偷 tōu 眼 yǎn 艳 yàn 阳 yáng 天 tiān 。 。
一 yī 曲 qǔ 玉 yù 箫 xiāo 明 míng 月 yuè , , 几 jǐ 弦 xián 锦 jǐn 瑟 sè 华 huá 年 nián 。 。 故 gù 乡 xiāng 迢 tiáo 递 dì 水 shuǐ 云 yún 连 lián 。 。 归 guī 未 wèi 得 dé , , 思 sī 发 fā 在 zài 花 huā 前 qián 。 。
江月晃重山 · 壬寅立春四阕。明代。杨慎。腊尾金杯滟滟,春头彩胜翩翩。裁红晕碧动嫣然。风日好,偷眼艳阳天。 一曲玉箫明月,几弦锦瑟华年。故乡迢递水云连。归未得,思发在花前。