浣 huàn 溪 xī 沙 shā 其 qí 一 yī 梅 méi - - 李 lǐ 之 zhī 仪 yí
剪 jiǎn 水 shuǐ 开 kāi 头 tóu 碧 bì 玉 yù 条 tiáo 。 。
能 néng 令 lìng 江 jiāng 汉 hàn 客 kè 魂 hún 销 xiāo 。 。
只 zhǐ 应 yīng 香 xiāng 信 xìn 是 shì 春 chūn 潮 cháo 。 。
戴 dài 了 le 又 yòu 羞 xiū 缘 yuán 我 wǒ 老 lǎo , , 折 zhé 来 lái 同 tóng 嗅 xiù 许 xǔ 谁 shuí 招 zhāo 。 。
凭 píng 将 jiāng 此 cǐ 意 yì 问 wèn 妖 yāo 娆 ráo 。 。
浣溪沙 其一 梅。宋代。李之仪。剪水开头碧玉条。 能令江汉客魂销。 只应香信是春潮。 戴了又羞缘我老,折来同嗅许谁招。 凭将此意问妖娆。