鹊 què 桥 qiáo 仙 xiān · · 其 qí 一 yī 春 chūn 院 yuàn - - 毛 máo 滂 pāng
红 hóng 摧 cuī 绿 lǜ 挫 cuò , , 莺 yīng 愁 chóu 蝶 dié 怨 yuàn , , 满 mǎn 院 yuàn 落 luò 花 huā 风 fēng 紧 jǐn 。 。 醉 zuì 乡 xiāng 好 hǎo 梦 mèng 恰 qià 瞢 méng 腾 téng , , 又 yòu 冷 lěng 落 luò 、 yī 一 chéng 成 chuī 吹 xǐng 醒 。 。
柔 róu 红 hóng 不 bù 耐 nài , , 暗 àn 香 xiāng 犹 yóu 好 hǎo , , 觑 qù 着 zhe 翻 fān 成 chéng 不 bù 忍 rěn 。 。 春 chūn 心 xīn 减 jiǎn 尽 jǐn 眼 yǎn 长 zhǎng 闲 xián , , 更 gèng 肯 kěn 被 bèi 、 yóu 游 sī 丝 qiān 牵 yǐn 引 。 。
鹊桥仙 · 其一春院。宋代。毛滂。红摧绿挫,莺愁蝶怨,满院落花风紧。醉乡好梦恰瞢腾,又冷落、一成吹醒。 柔红不耐,暗香犹好,觑着翻成不忍。春心减尽眼长闲,更肯被、游丝牵引。