留 liú 春 chūn 令 lìng · · 咏 yǒng 梅 méi 花 huā - - 史 shǐ 达 dá 祖 zǔ
故 gù 人 rén 溪 xī 上 shàng , , 挂 guà 愁 chóu 无 wú 奈 nài , , 烟 yān 梢 shāo 月 yuè 树 shù 。 。 一 yī 涓 juān 春 chūn 水 shuǐ 点 diǎn 黄 huáng 昏 hūn , , 便 biàn 没 méi 顿 dùn 、 xiāng 相 sī 思 chù 处 。 。
曾 céng 把 bǎ 芳 fāng 心 xīn 深 shēn 相 xiāng 许 xǔ 。 。 故 gù 梦 mèng 劳 láo 诗 shī 苦 kǔ 。 。 闻 wén 说 shuō 东 dōng 风 fēng 亦 yì 多 duō 情 qíng , , 被 bèi 竹 zhú 外 wài 、 xiāng 香 liú 留 zhù 住 。 。
留春令 · 咏梅花。宋代。史达祖。故人溪上,挂愁无奈,烟梢月树。一涓春水点黄昏,便没顿、相思处。 曾把芳心深相许。故梦劳诗苦。闻说东风亦多情,被竹外、香留住。