清 qīng 平 píng 乐 lè 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 蒋 jiǎng 士 shì 铨 quán
子 zǐ 虚 xū 乌 wū 有 yǒu , , 真 zhēn 个 gè 消 xiāo 魂 hún 否 fǒu 。 。
擪 yè 笛 dí 弹 dàn 筝 zhēng 交 jiāo 玉 yù 手 shǒu , , 唱 chàng 出 chū 晓 xiǎo 风 fēng 杨 yáng 柳 liǔ 。 。
书 shū 生 shēng 未 wèi 耐 nài 寒 hán 酸 suān , , 寄 jì 想 xiǎng 惊 jīng 鸿 hóng 舞 wǔ 鸾 luán 。 。
何 hé 日 rì 珠 zhū 圆 yuán 翠 cuì 绕 rào , , 画 huà 中 zhōng 且 qiě 自 zì 寻 xún 看 kàn 。 。
清平乐二首 其一。清代。蒋士铨。子虚乌有,真个消魂否。 擪笛弹筝交玉手,唱出晓风杨柳。 书生未耐寒酸,寄想惊鸿舞鸾。 何日珠圆翠绕,画中且自寻看。