浪 làng 淘 táo 沙 shā 春 chūn 游 yóu - - 高 gāo 濂 lián
春 chūn 色 sè 惯 guàn 撩 liáo 人 rén 。 。
紫 zǐ 陌 mò 红 hóng 尘 chén 。 。
笑 xiào 声 shēng 花 huā 外 wài 见 jiàn 如 rú 云 yún 。 。
无 wú 限 xiàn 相 xiāng 思 sī 多 duō 少 shǎo 梦 mèng , , 引 yǐn 惹 rě 芳 fāng 魂 hún 。 。
从 cóng 别 bié 到 dào 如 rú 今 jīn 。 。
意 yì 懒 lǎn 情 qíng 昏 hūn 。 。
此 cǐ 心 xīn 黯 àn 黯 àn 向 xiàng 谁 shuí 论 lùn 。 。
不 bù 雨 yǔ 不 bù 晴 qíng 天 tiān 也 yě 闷 mèn , , 终 zhōng 日 rì 氤 yīn 氲 yūn 。 。
浪淘沙 春游。明代。高濂。春色惯撩人。 紫陌红尘。 笑声花外见如云。 无限相思多少梦,引惹芳魂。 从别到如今。 意懒情昏。 此心黯黯向谁论。 不雨不晴天也闷,终日氤氲。