怨 yuàn 春 chūn 风 fēng / yī 一 hú 斛 zhū 珠 - - 张 zhāng 先 xiān
无 wú 由 yóu 且 qiě 住 zhù 。 。 绵 mián 绵 mián 恨 hèn 似 shì 春 chūn 蚕 cán 绪 xù 。 。 见 jiàn 来 lái 时 shí 饷 xiǎng 还 hái 须 xū 去 qù 。 。 月 yuè 浅 qiǎn 灯 dēng 收 shōu , , 多 duō 在 zài 偷 tōu 期 qī 处 chù 。 。
今 jīn 夜 yè 掩 yǎn 妆 zhuāng 花 huā 下 xià 语 yǔ 。 。 明 míng 朝 cháo 芳 fāng 草 cǎo 东 dōng 西 xī 路 lù 。 。 愿 yuàn 身 shēn 不 bù 学 xué 相 xiāng 思 sī 树 shù 。 。 但 dàn 愿 yuàn 罗 luó 衣 yī , , 化 huà 作 zuò 双 shuāng 飞 fēi 羽 yǔ 。 。
怨春风/一斛珠。宋代。张先。无由且住。绵绵恨似春蚕绪。见来时饷还须去。月浅灯收,多在偷期处。 今夜掩妆花下语。明朝芳草东西路。愿身不学相思树。但愿罗衣,化作双飞羽。