武 wǔ 陵 líng 春 chūn ( ( 双 shuāng 调 diào ) ) - - 张 zhāng 先 xiān
秋 qiū 染 rǎn 青 qīng 溪 xī 天 tiān 外 wài 水 shuǐ , , 风 fēng 棹 zhào 采 cǎi 菱 líng 还 hái 。 。 波 bō 上 shàng 逢 féng 郎 láng 密 mì 意 yì 传 chuán 。 。 语 yǔ 近 jìn 隔 gé 丛 cóng 莲 lián 。 。
相 xiāng 看 kàn 忘 wàng 却 què 归 guī 来 lái 路 lù , , 遮 zhē 日 rì 小 xiǎo 荷 hé 圆 yuán 。 。 菱 líng 蔓 màn 虽 suī 多 duō 不 bù 上 shàng 船 chuán 。 。 心 xīn 眼 yǎn 在 zài 郎 láng 边 biān 。 。
武陵春(双调)。宋代。张先。秋染青溪天外水,风棹采菱还。波上逢郎密意传。语近隔丛莲。 相看忘却归来路,遮日小荷圆。菱蔓虽多不上船。心眼在郎边。