归 guī 田 tián 乐 lè 同 tóng 前 qián - - 晁 cháo 补 bǔ 之 zhī
春 chūn 又 yòu 去 qù , , 似 shì 别 bié 佳 jiā 人 rén 幽 yōu 恨 hèn 积 jī 。 。 闲 xián 庭 tíng 院 yuàn , , 翠 cuì 阴 yīn 满 mǎn , , 添 tiān 昼 zhòu 寂 jì 。 。
一 yī 枝 zhī 梅 méi 最 zuì 好 hǎo , , 至 zhì 今 jīn 忆 yì 。 。
正 zhèng 梦 mèng 断 duàn , , 炉 lú 烟 yān 袅 niǎo , , 参 cēn 差 cī 疏 shū 帘 lián 隔 gé 。 。 为 wèi 何 hé 事 shì 、 nián 年 nián 年 chūn 春 hèn 恨 wèn , , 问 huā 花 yìng 应 huì 会 dé 得 。 。
归田乐同前。宋代。晁补之。春又去,似别佳人幽恨积。闲庭院,翠阴满,添昼寂。 一枝梅最好,至今忆。 正梦断,炉烟袅,参差疏帘隔。为何事、年年春恨,问花应会得。