鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 天 tiān 上 shàng 人 rén 间 jiān 酒 jiǔ 最 zuì 尊 zūn - - 朱 zhū 敦 dūn 儒 rú
天 tiān 上 shàng 人 rén 间 jiān 酒 jiǔ 最 zuì 尊 zūn , , 非 fēi 甘 gān 非 fēi 苦 kǔ 味 wèi 通 tōng 神 shén 。 。 一 yī 杯 bēi 能 néng 变 biàn 愁 chóu 山 shān 色 sè , , 三 sān 盏 zhǎn 全 quán 迥 jiǒng 冷 lěng 谷 gǔ 春 chūn 。 。
欢 huān 后 hòu 笑 xiào , , 怒 nù 时 shí 瞋 chēn , , 醒 xǐng 来 lái 不 bù 记 jì 有 yǒu 何 hé 因 yīn 。 。 古 gǔ 时 shí 有 yǒu 个 gè 陶 táo 元 yuán 亮 liàng , , 解 jiě 道 dào 君 jūn 当 dāng 恕 shù 醉 zuì 人 rén 。 。
鹧鸪天 · 天上人间酒最尊。宋代。朱敦儒。天上人间酒最尊,非甘非苦味通神。一杯能变愁山色,三盏全迥冷谷春。 欢后笑,怒时瞋,醒来不记有何因。古时有个陶元亮,解道君当恕醉人。