蝶 dié 恋 liàn 花 huā · · 其 qí 一 yī - - 赵 zhào 鼎 dǐng
一 yī 朵 duǒ 江 jiāng 梅 méi 春 chūn 带 dài 雪 xuě 。 。 玉 yù 软 ruǎn 云 yún 娇 jiāo , , 姑 gū 射 shè 肌 jī 肤 fū 洁 jié 。 。 照 zhào 影 yǐng 凌 líng 波 bō 微 wēi 步 bù 怯 qiè 。 。 暗 àn 香 xiāng 浮 fú 动 dòng 黄 huáng 昏 hūn 月 yuè 。 。
谩 mán 道 dào 广 guǎng 平 píng 心 xīn 似 shì 铁 tiě 。 。 词 cí 赋 fù 风 fēng 流 liú , , 不 bù 尽 jìn 愁 chóu 千 qiān 结 jié 。 。 望 wàng 断 duàn 江 jiāng 南 nán 音 yīn 信 xìn 绝 jué 。 。 陇 lǒng 头 tóu 行 xíng 客 kè 空 kōng 情 qíng 切 qiē 。 。
蝶恋花 · 其一。宋代。赵鼎。一朵江梅春带雪。玉软云娇,姑射肌肤洁。照影凌波微步怯。暗香浮动黄昏月。 谩道广平心似铁。词赋风流,不尽愁千结。望断江南音信绝。陇头行客空情切。