太 tài 常 cháng 引 yǐn · · 其 qí 一 yī 和 hé 香 xiāng 岩 yán 上 shàng 元 yuán 韵 yùn - - 刘 liú 辰 chén 翁 wēng
便 biàn 晴 qíng 也 yě 是 shì 不 bù 曾 céng 晴 qíng 。 。 不 bù 怕 pà 金 jīn 吾 wú 禁 jìn 行 xíng 。 。 风 fēng 雨 yǔ 动 dòng 乡 xiāng 情 qíng 。 。 梦 mèng 灯 dēng 火 huǒ 、 yáng 扬 zhōu 州 huà 化 chéng 城 。 。
少 shào 年 nián 跌 diē 宕 dàng , , 谁 shuí 家 jiā 娇 jiāo 小 xiǎo , , 绕 rào 带 dài 到 dào 天 tiān 明 míng 。 。 昨 zuó 夜 yè 月 yuè 还 hái 生 shēng 。 。 但 dàn 惊 jīng 破 pò 、 ní 霓 cháng 裳 shù 数 shēng 声 。 。
太常引 · 其一和香岩上元韵。宋代。刘辰翁。便晴也是不曾晴。不怕金吾禁行。风雨动乡情。梦灯火、扬州化城。 少年跌宕,谁家娇小,绕带到天明。昨夜月还生。但惊破、霓裳数声。