虞 yú 美 měi 人 rén · · 其 qí 八 bā 客 kè 中 zhōng 送 sòng 春 chūn - - 刘 liú 辰 chén 翁 wēng
楼 lóu 台 tái 烟 yān 雨 yǔ 朱 zhū 门 mén 悄 qiāo 。 。 乔 qiáo 木 mù 芳 fāng 云 yún 杪 miǎo 。 。 半 bàn 窗 chuāng 天 tiān 晓 xiǎo 又 yòu 闻 wén 莺 yīng 。 。 比 bǐ 似 shì 当 dāng 年 nián 春 chūn 尽 jǐn 、 zuì 最 guān 关 qíng 情 。 。
客 kè 中 zhōng 自 zì 被 bèi 啼 tí 鹃 juān 恼 nǎo 。 。 况 kuàng 落 luò 春 chūn 归 guī 道 dào 。 。 满 mǎn 怀 huái 憔 qiáo 悴 cuì 有 yǒu 谁 shéi 知 zhī 。 。 犹 yóu 记 jì 涌 yǒng 金 jīn 门 mén 外 wài 、 sòng 送 rén 人 shí 时 。 。
虞美人 · 其八客中送春。宋代。刘辰翁。楼台烟雨朱门悄。乔木芳云杪。半窗天晓又闻莺。比似当年春尽、最关情。 客中自被啼鹃恼。况落春归道。满怀憔悴有谁知。犹记涌金门外、送人时。