鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 其 qí 一 yī - - 程 chéng 垓 gāi
木 mù 落 luò 江 jiāng 空 kōng 又 yòu 一 yī 秋 qiū 。 。 天 tiān 寒 hán 几 jǐ 日 rì 不 bù 登 dēng 楼 lóu 。 。 红 hóng 绡 xiāo 帐 zhàng 里 lǐ 橙 chéng 犹 yóu 在 zài , , 青 qīng 琐 suǒ 窗 chuāng 深 shēn 菊 jú 未 wèi 收 shōu 。 。
新 xīn 画 huà 阁 gé , , 小 xiǎo 书 shū 舟 zhōu 。 。 篆 zhuàn 烟 yān 熏 xūn 得 dé 晚 wǎn 香 xiāng 留 liú 。 。 只 zhǐ 因 yīn 贪 tān 伴 bàn 开 kāi 炉 lú 酒 jiǔ , , 恼 nǎo 得 dé 红 hóng 儿 ér 一 yī 夜 yè 讴 ōu 。 。
鹧鸪天 · 其一。宋代。程垓。木落江空又一秋。天寒几日不登楼。红绡帐里橙犹在,青琐窗深菊未收。 新画阁,小书舟。篆烟熏得晚香留。只因贪伴开炉酒,恼得红儿一夜讴。