寄 jì 清 qīng 源 yuán - - 温 wēn 庭 tíng 筠 yún
石 shí 路 lù 无 wú 尘 chén 竹 zhú 径 jìng 开 kāi , , 昔 xī 年 nián 曾 céng 伴 bàn 戴 dài 颙 yóng 来 lái 。 。
窗 chuāng 间 jiān 半 bàn 偈 jì 闻 wén 钟 zhōng 后 hòu , , 松 sōng 下 xià 残 cán 棋 qí 送 sòng 客 kè 回 huí 。 。
帘 lián 向 xiàng 玉 yù 峰 fēng 藏 cáng 夜 yè 雪 xuě , , 砌 qì 因 yīn 蓝 lán 水 shuǐ 长 zhǎng 秋 qiū 苔 tái 。 。
白 bái 莲 lián 社 shè 裹 guǒ 如 rú 相 xiāng 问 wèn , , 为 wèi 说 shuō 游 yóu 人 rén 是 shì 姓 xìng 雷 léi 。 。
寄清源。唐代。温庭筠。石路无尘竹径开,昔年曾伴戴颙来。 窗间半偈闻钟后,松下残棋送客回。 帘向玉峰藏夜雪,砌因蓝水长秋苔。 白莲社裹如相问,为说游人是姓雷。