过 guò 潼 tóng 关 guān - - 温 wēn 庭 tíng 筠 yún
地 dì 形 xíng 盘 pán 屈 qū 带 dài 河 hé 流 liú , , 景 jǐng 气 qì 澄 chéng 明 míng 是 shì 胜 shèng 游 yóu 。 。
十 shí 里 lǐ 晓 xiǎo 鸡 jī 关 guān 树 shù 暗 àn , , 一 yī 行 xíng 寒 hán 雁 yàn 陇 lǒng 云 yún 愁 chóu 。 。
片 piàn 时 shí 无 wú 事 shì 溪 xī 泉 quán 好 hǎo , , 尽 jǐn 日 rì 凝 níng 眸 móu 岳 yuè 色 sè 秋 qiū 。 。
麈 zhǔ 尾 wěi 角 jiǎo 巾 jīn 应 yīng 旷 kuàng 望 wàng , , 更 gèng 嗟 jiē 芳 fāng 霭 ǎi 隔 gé 秦 qín 楼 lóu 。 。
过潼关。唐代。温庭筠。地形盘屈带河流,景气澄明是胜游。 十里晓鸡关树暗,一行寒雁陇云愁。 片时无事溪泉好,尽日凝眸岳色秋。 麈尾角巾应旷望,更嗟芳霭隔秦楼。