秋 qiū 日 rì 旅 lǚ 舍 shè 寄 jì 义 yì 山 shān 李 lǐ 侍 shì 御 yù - - 温 wēn 庭 tíng 筠 yún
一 yī 水 shuǐ 悠 yōu 悠 yōu 隔 gé 渭 wèi 城 chéng , , 渭 wèi 城 chéng 风 fēng 物 wù 近 jìn 柴 chái 荆 jīng 。 。
寒 hán 蛩 qióng 乍 zhà 响 xiǎng 催 cuī 机 jī 杼 zhù , , 旅 lǚ 雁 yàn 初 chū 来 lái 忆 yì 弟 dì 兄 xiōng 。 。
自 zì 为 wèi 林 lín 泉 quán 牵 qiān 晓 xiǎo 梦 mèng , , 不 bù 关 guān 砧 zhēn 杵 chǔ 报 bào 秋 qiū 声 shēng 。 。
子 zǐ 虚 xū 何 hé 处 chǔ 堪 kān 消 xiāo 渴 kě , , 试 shì 向 xiàng 文 wén 园 yuán 问 wèn 长 zhǎng 卿 qīng 。 。
秋日旅舍寄义山李侍御。唐代。温庭筠。一水悠悠隔渭城,渭城风物近柴荆。 寒蛩乍响催机杼,旅雁初来忆弟兄。 自为林泉牵晓梦,不关砧杵报秋声。 子虚何处堪消渴,试向文园问长卿。