菩 pú 萨 sà 蛮 mán · · 其 qí 二 èr 垂 chuí 丝 sī 海 hǎi 棠 táng 零 líng 落 luò - - 李 lǐ 好 hào 古 gǔ
东 dōng 风 fēng 一 yī 夜 yè 都 dōu 吹 chuī 损 sǔn 。 。 昼 zhòu 长 cháng 春 chūn 殢 tì 佳 jiā 人 rén 困 kùn 。 。 满 mǎn 地 dì 委 wěi 香 xiāng 钿 diàn 。 。 人 rén 情 qíng 谁 shuí 肯 kěn 怜 lián 。 。
诗 shī 人 rén 犹 yóu 爱 ài 惜 xī 。 。 故 gù 故 gù 频 pín 收 shōu 拾 shí 。 。 云 yún 彩 cǎi 缕 lǚ 丝 sī 丝 sī 。 。 娇 jiāo 娆 ráo 忆 yì 旧 jiù 时 shí 。 。
菩萨蛮 · 其二垂丝海棠零落。宋代。李好古。东风一夜都吹损。昼长春殢佳人困。满地委香钿。人情谁肯怜。 诗人犹爱惜。故故频收拾。云彩缕丝丝。娇娆忆旧时。