茶 chá 偈 jì - - 无 wú 住 zhù
幽 yōu 谷 gǔ 生 shēng 灵 líng 草 cǎo , , 堪 kān 为 wèi 入 rù 道 dào 媒 méi 。 。
樵 qiáo 人 rén 采 cǎi 其 qí 叶 yè , , 美 měi 味 wèi 入 rù 流 liú 杯 bēi 。 。
静 jìng 虚 xū 澄 chéng 虚 xū 识 shí , , 明 míng 心 xīn 照 zhào 会 huì 台 tái 。 。
不 bù 劳 láo 人 rén 气 qì 力 lì , , 直 zhí 耸 sǒng 法 fǎ 门 mén 开 kāi 。 。
茶偈。唐代。无住。幽谷生灵草,堪为入道媒。 樵人采其叶,美味入流杯。 静虚澄虚识,明心照会台。 不劳人气力,直耸法门开。