玉 yù 楼 lóu 春 chūn · · 为 wèi 黄 huáng 大 dà 宗 zōng 悼 dào 亡 wáng 郭 guō 少 shǎo 君 jūn - - 尤 yóu 侗 dòng
柔 róu 肠 cháng 最 zuì 怕 pà 伤 shāng 心 xīn 赋 fù 。 。 听 tīng 说 shuō 埋 mái 香 xiāng 泪 lèi 便 biàn 堕 duò 。 。 红 hóng 颜 yán 惯 guàn 是 shì 误 wù 青 qīng 春 chūn , , 断 duàn 送 sòng 桃 táo 花 huā 一 yī 夜 yè 雨 yǔ 。 。
飞 fēi 琼 qióng 携 xié 手 shǒu 瑶 yáo 台 tái 路 lù 。 。 应 yīng 驾 jià 钿 diàn 车 chē 游 yóu 戏 xì 去 qù 。 。 可 kě 堪 kān 抛 pāo 向 xiàng 玉 yù 钩 gōu 斜 xié , , 梦 mèng 散 sàn 彩 cǎi 云 yún 无 wú 觅 mì 处 chù 。 。
玉楼春 · 为黄大宗悼亡郭少君。清代。尤侗。柔肠最怕伤心赋。听说埋香泪便堕。红颜惯是误青春,断送桃花一夜雨。 飞琼携手瑶台路。应驾钿车游戏去。可堪抛向玉钩斜,梦散彩云无觅处。