阮 ruǎn 郎 láng 归 guī 旅 lǚ 思 sī - - 尤 yóu 侗 dòng
他 tā 乡 xiāng 无 wú 处 chǔ 不 bù 凄 qī 其 qí 。 。
晚 wǎn 春 chūn 人 rén 易 yì 悲 bēi 。 。
杨 yáng 花 huā 飘 piāo 泊 bó 水 shuǐ 蛄 gū 啼 tí 。 。
高 gāo 楼 lóu 忆 yì 别 bié 离 lí 。 。
宿 sù 酒 jiǔ 醒 xǐng , , 篆 zhuàn 烟 yān 微 wēi 。 。
愁 chóu 来 lái 眉 méi 渐 jiàn 低 dī 。 。
满 mǎn 帘 lián 风 fēng 雨 yǔ 断 duàn 肠 cháng 时 shí 。 。
一 yī 声 shēng 玉 yù 笛 dí 吹 chuī 。 。
阮郎归 旅思。清代。尤侗。他乡无处不凄其。 晚春人易悲。 杨花飘泊水蛄啼。 高楼忆别离。 宿酒醒,篆烟微。 愁来眉渐低。 满帘风雨断肠时。 一声玉笛吹。