鹦 yīng 鹉 wǔ 曲 qū 野 yě 客 kè - - 冯 féng 子 zi 振 zhèn
春 chūn 归 guī 不 bù 恋 liàn 风 fēng 光 guāng 住 zhù 。 。
向 xiàng 老 lǎo 拙 zhuō 问 wèn 讯 xùn 槎 chá 父 fù 。 。
叹 tàn 匡 kuāng 山 shān 李 lǐ 白 bái 飘 piāo 零 líng , , 寂 jì 寞 mò 长 cháng 安 ān 花 huā 雨 yǔ 。 。
指 zhǐ 沧 cāng 溟 míng 铁 tiě 网 wǎng 珊 shān 瑚 hú , , 袖 xiù 卷 juǎn 钓 diào 竿 gān 西 xī 去 qù 。 。
锦 jǐn 袍 páo 空 kōng 醉 zuì 墨 mò 淋 lín 漓 lí , , 是 shì 万 wàn 古 gǔ 声 shēng 名 míng 响 xiǎng 处 chù 。 。
鹦鹉曲 野客。元代。冯子振。春归不恋风光住。 向老拙问讯槎父。 叹匡山李白飘零,寂寞长安花雨。 指沧溟铁网珊瑚,袖卷钓竿西去。 锦袍空醉墨淋漓,是万古声名响处。