南 nán 歌 gē 子 zǐ 赏 shǎng 春 chūn - - 敦 dūn 煌 huáng 曲 qǔ 子 zi
雪 xuě 消 xiāo 冰 bīng 解 jiě 冻 dòng , , 烟 yān 凝 níng 地 dì 发 fā 萌 méng 。 。
绿 lǜ 杨 yáng 红 hóng 药 yào 两 liǎng 分 fēn 明 míng 。 。
万 wàn 户 hù 千 qiān 门 mén 。 。
春 chūn 色 sè 渐 jiàn 舒 shū 荣 róng 。 。
忽 hū 睹 dǔ 双 shuāng 飞 fēi 燕 yàn , , 时 shí 闻 wén 百 bǎi 啭 zhuàn 莺 yīng 。 。
日 rì 惠 huì 处 chǔ 处 chù 管 guǎn 丝 sī 声 shēng 。 。
公 gōng 子 zǐ 王 wáng 孙 sūn 。 。
赏 shǎng 玩 wán 惜 xī 芳 fāng 情 qíng 。 。
南歌子 赏春。唐代。敦煌曲子。雪消冰解冻,烟凝地发萌。 绿杨红药两分明。 万户千门。 春色渐舒荣。 忽睹双飞燕,时闻百啭莺。 日惠处处管丝声。 公子王孙。 赏玩惜芳情。